Lìng-cūi-nā̤

(Iù Dìng Cêng-gŭ dêng-hióng lì gì)

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Cé̤ṳ-é: Cŭ-uái gái-siêu gì ng-sê Dìng Cêng-gŭ (hié-chók).
Ták-dìng Lìng-cūi Dìng Tái-hâiu Cū-miêu (塔亭臨水陳太后祖廟, Hók-ciŭ Dìng Cêng-gŭ cū-miêu), ôi-dê diŏh Chŏng-săng-kṳ̆ Lìng-gĕ̤ng Gă̤-dô (臨江街道) Ták-dìng-lô (塔亭路) 6 hô̤
Lìng-cūi Hŭ-ìng Gó-gṳ̆ (臨水夫人故居)
Dài-uăng Dài-nàng Lìng-cūi Hŭ-ìng-mā Miêu (臨水夫人媽廟)

Lìng-cūi-nā̤ (臨水奶)[1] miàng Dìng Cêng-gŭ (陳靖姑), cêu sê „Lìng-cūi Dìng Tái-hâiu“ (臨水陳太后), sê Hók-gióng gâe̤ng Dài-uăng gì câi-dê sìng. Hók-ciŭ-nè̤ng iâ giéu ĭ „Nòng-nā̤“ (娘奶), „Hŭ-ìng-nā̤“ (夫人奶).

Gé̤ṳ-suók Dìng Cêng-gŭ Dòng-dièu (唐朝) sì-hâiu chók-sié diŏh Hók-ciŭ Â-dô (下渡). Ĭ 13 huói cêu ké̤ṳk bâ-nā̤ gá gáu Kŭ-chèng,[1] 15 huói dò̤-huŏng kó̤ hŏk-sĭk Dô̤-gă huák-sŭk, 18 huói bô kó̤ Kŭ-chèng giék-huŏng. Giék-huŏng cĭ hâu găk Hók-ciŭ gáuk-ché̤ṳ muŏk-bâng géu-nè̤ng, kăi-sṳ̄ chók-miàng. 24 huói dái-sĭng găk chió lā̤ gì sèng-âu, ĭ gŏ̤ Dìng Siū-nguòng (陳守元) ĭng-ôi giù ṳ̄ mò̤ sìng-gŭng, dáik cô̤i găi-dŏng tài-tàu (刣頭), cêu hióng ĭ giù géu. Gó-chṳ̄ Dìng Cêng-gŭ táuk-tŏi kó̤ Lṳ̀ng-tàng-gáe̤k (龍潭角) giù ṳ̄, cīng-géu báh-sáng, dáng-sê ké̤ṳk Diòng-kăng-gūi (長坑鬼) hâi sī go̤. Mìng-uòng gă-hŭng Dìng Cêng-gŭ có̤ „Cùng-hók Ciĕu-hiê Lìng-cūi Hŭ-ìng“ (崇福昭惠臨水夫人), sṳ̆k-chĭng „Lìng-cūi-nā̤“. Lìng-cūi-nā̤ biéng có̤ sìng ī-hâiu, dó̤-ché̤ṳ hiēng-lìng, cô̤-hók ìng-mìng, bé-êu niāng-gŏ̤.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 李如龍. 福州方言詞典. 1994. 188.