Háng Hiê-dá̤
Háng Hiê-dá̤ (漢惠帝, sèng 211 nièng – sèng 188 nièng ), buōng-miàng Làu Ìng (劉盈[1]), sê Dṳ̆ng-guók Háng-dièu gì siŏh ciáh huòng-dá̤, sèng 195 nièng gáu sèng 188 nièng câi-ôi.
Háng Hiê-dá̤ | |
---|---|
Mū-ngṳ̄-miàng | 劉盈 |
Chók-sié | 沛縣 |
Guó-sié |
公元前188 nièng 9 nguŏk 26 hô̤ (Biēu-dăk-sék ô dâng:ê̤ṳ-gĭ cī-nguôi gì < ông-sáung-cṳ̄. huói) 長安 |
guók-cĭk | 西漢 |
Cék-ngiĕk | sovereign |
Lâu-mā | 孝惠張皇后 |
Giāng | Làu Hèng, 西漢前少帝, 劉太, 劉朝, 劉武, 劉強, 劉不疑 |
Gă-cŭk | 漢朝皇室 |
Nòng-bâ | Làu Băng |
Nòng-nā̤ | 呂雉 |
Hiăng-diê ciā-muói | 劉如意, 劉建, 劉恢, 劉長, Háng Ùng-dá̤, 劉友, 劉肥, 魯元公主 |
Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu
Siŭ-gāi- ↑ 《漢書》卷2顏師古注引荀悅曰:「諱盈之字曰滿。」
Ngiê-dāu lièng-ciék
Siŭ-gāiWikimedia Commons ô gâe̤ng Háng Hiê-dá̤ siŏng-guăng gì mùi-tā̤ hŭng-lôi. |