Bìng-săng
Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。
Bìng-săng (屏山) sê Hók-ciŭ Săng-săng dài-dǒng gì siŏh ciáh săng, gèng 62 mī, găk Hók-ciŭ gô siàng báe̤k-biĕng, iông-sék iā chiông Bìng-hŭng (屏風), gó-chṳ̄ hô̤ lā̤ “Bìng-săng”. Gô-dā̤ Mìng-uŏk (閩越) guók-uòng ciŏng dŭ-siàng (都城) kī diŏh săng gì piăng-âu, gó-chṳ̄ iâ hô̤ lā̤ “Uŏk-uòng-săng”(越王山).
Gīng-diēng
Siŭ-gāi- Déng-hāi-lèu (鎮海樓): găk Mìng-dièu sèng-hâiu kī gì, gô-dā̤ nè̤ng gōng Déng-hāi-làu â̤ bō̤-êu Hók-ciŭ mâ̤ sêu hŭng-tăi căi. Bà gáu săng-dīng â̤ káng-giéng Mìng-gĕ̤ng kāu. Ùng-huá Dâi-gáik-mêng gì sèng-âu ké̤ṳk nè̤ng tiáh lâi, hŭng-cūi có̤ sáng-dáu kó̤. 2006 nièng dṳ̀ng-sĭng kī hō̤.
- Ĕu-iā-diè (歐冶池): găk Bìng-săng biĕng-dău gì Iā-săng gà̤-dēng, sê gô-dā̤ Ĕu-iā-cṳ̄ (歐冶子) có̤ giéng gì dê-huŏng.
- Huà-lìng-sê (華林寺)
- Bìng-săng gŭng-huòng