Săng-huŏng-chék-háe̤ng

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Gṳ̆ng-háe̤ng gì duòng-tūng mìng-gṳ̆

Săng-huŏng-chék-háe̤ng (三坊七巷) sê Hók-ciŭ-chê Gū-làu-kṳ̆ Nàng-âu-gă̤ (南後街) biĕng-dău săng dèu huŏng gâe̤ng chék dèu háe̤ng gì tūng-chĭng. Ciā săng dèu huŏng dŭ diŏh Nàng-âu-gă̤ gì să̤ hióng, áng iù báe̤k gáu nàng sông-sê̤ṳ sê Ĭ-gīng-huŏng (衣錦坊), Ùng-ṳ̀-huŏng (文儒坊), Guŏng-liŏh-huŏng (光祿坊); Chék dèu háe̤ng dŭ găk dĕ̤ng hióng, iù báe̤k gáu nàng sông-sê̤ṳ sê Iòng-giò-háe̤ng (楊橋巷), Lòng-guăng-háe̤ng (郎官巷), Ták-háe̤ng (塔巷), Uòng-háe̤ng (黃巷), Ăng-mìng-háe̤ng (安民巷), Gṳ̆ng-háe̤ng (宮巷), gâe̤ng Gék-puòi-háe̤ng (吉庇巷).

Săng-huŏng-chék-háe̤ng diē-sié ô iā sâ̤ lĭk-sṳ̄ ìng-ŭk gì chió, ciā chió dŭ iā ô dĕk-sáik. 2009 nièng 6 nguŏk 9 hô̤, Săng-huŏng-chék-háe̤ng dŏng-sōng "„Dṳ̆ng-guók 10 duâi Lĭk-sṳ̄ Ùng-huá Mìng-gă̤“ (中國十大歷史文化名街), dáik gáu có̤i sâ̤ piéu.[1]2010 nièng, ké̤ṳk diâng có̤ Guók-gă 4A-ngék lṳ̄-iù gīng-kṳ̆ (國家4A級旅遊景區), 2015 nièng bô gāi có̤ 5A-ngék. Dṳ̆ng-guók Dṳ̆ng-iŏng Diêng-sê-dài (中國中央電視臺) diŏh cŭ-uái kiák guó diêng-sê lièng-sê̤ṳ-kiŏk «Săng-huŏng-chék-háe̤ng».

Miàng-cê

Siŭ-gāi

Gó-dā̤ Bàng-uâ diē-sié cêng ciēu gōng „Săng-huŏng-chék-háe̤ng“ ciā tūng-chĭng. Bók-guó có̤ gīng-kṳ̆ ī-hâiu, iâ ô nè̤ng kó̤ hāng-sē̤ sê gōng „kó̤ Săng-chék“ (三七).

Lĭk-sṳ̄

Siŭ-gāi
 
Sāi hĭ-hèng-ké téng tiĕng gà̤-dēng kák Săng-huŏng-chék-háe̤ng

Săng-huŏng-chék-háe̤ng có̤i-cā gióng diŏh Să̤-céng muăk-nièng Báik-sáng Ĭk Mìng sì-gĭ. Dòng-dièu Ăng-sṳ̄ cĭ Lâung hâiu, nàng-chiĕng biê-nâng gì nè̤ng iâ cê̤ṳ-gṳ̆ cē̤-nē̤, hìng-siàng siŏh dó̤i ī sê̤ṳ-dâi-hŭ găi-cèng, ùng-huá-ìng ôi cuō-iéu gṳ̆-mìng gì gă̤-kṳ̆.

Găk gê̤ṳng-dâi, Săng-huŏng-chék-háe̤ng gṳ̆-cê̤ṳ diŏh siŏh-duâi-piĕ dó̤i dŏng-sì siâ-huôi lĭk-sṳ̄ ô dê̤ṳng-iéu īng-hiōng gì nè̤ng, chiông Lìng Cáik-sṳ̀, Sīng Bō̤-dĭng, Lìng Hé̤ṳk, Ngièng Hók, Lìng Gáuk-mìng, Lìng Chṳ̆, Lìng Hŭi-ĭng, Bĭng-sĭng dēng-dēng.

Chăng-kō̤ ùng-hióng

Siŭ-gāi

Nguôi-buô lièng-giék

Siŭ-gāi