Tàng (痰) sê nè̤ng hié, ciĕ-ké-guāng dēng dēng pé-kiŏng â-dā̤ gì hŭ-ngék guāng-dô̤ niĕng-mŏk hŭng-mĭk chók lì gì nĭ-nĭ-sék gì ĭk-tā̤. Tàng diē-sié ô ŭng-dìng, bâng-dŭk, sá̤-kṳ̄ng hĕ̤k-ciā guó-mīng-nguòng, tŭng-guó sáu ciŏng tàng téng chói lā̤ puòi chók lì.