Sóng Duăng-cŭng
Sóng Duăng-cŭng (宋端宗, 1269 n. 7 ng. 10 h. - 1278 n. 5 ng. 8 h.), miàng Diêu Sê (趙昰), sê Sóng-dièu sèng-âu gì siŏh ciáh huòng-dá̤. 1276 nièng gáu 1278 nièng câi-ôi.
Ĭ sê Sóng Dô-cŭng gì giāng, iâ sê Sóng Gṳ̆ng-dá̤ gì diê. 1276 nièng, Nguòng-dièu páh giâ Nàng-sóng gì siū-dŭ Lìng-ăng (臨安, gĭng-dáng Ciék-gŏng gì Hòng-ciŭ), ciŏng Sóng Gṳ̆ng-dá̤ niăh kó̤. Ĭ gṳ̆ng ĭ nòng-nā̤ Iòng Sé̤ṳk-hĭ (楊淑妃), ĭ gì gêu Iòng Liông-cáik (楊亮節) gâe̤ng ĭ gì diê Diêu Bīng (趙昺) cāu lì Hók-ciŭ, dĕng-gĭ có̤ huòng-dá̤, gāi nièng-hô̤ Gīng-ièng (景炎). Bók-guó diŏh 1278 nièng gì sèng-âu Nguòng-dièu páh giâ Hók-ciŭ, ĭ găk ciŏng-gŭng Diŏng Sié-giĕk (張世傑) gì bō̤-hô cĭ giâ cāu kó̤ Hiŏng-gē̤ng hŭ-uái. 1278 nièng, ĭng-ôi dâung cūi lā̤ gāng-mô̤ sī kó̤, hī sèng-âu ĭ nâ 9 huói. Ĭ gì diê Diêu Bīng ciék-băng.
Sóng Duăng-cŭng cī siŏh dêng nè̤ng diŏh Hók-ciŭ gì sèng-âu chók guó hō̤ dâi, ĭ cāu kó̤ ī-hâiu, Hók-ciŭ nè̤ng iā huài-niêng ĭ, ciŏng ĭ diêu gì dê-huŏng gāi siàng siŏh găng miêu. Ôi biê-miēng ké̤ṳk Nguòng-dièu páuk-hâi, dĕk-lìng-ék ciŏng ciā miêu hô̤ lā̤ „Tái-săng-gṳ̆ng“ (泰山宮). Ciā miêu diŏh gĭng-dáng Chŏng-săng-kṳ̆ Siàng-muòng-déng (城門鎮) gì Lìng-puō-chŏng (林浦村).