Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Giĕ-tàu-săng (雞頭牲)[1], cṳ̆-ngṳ̄ iâ hô̤ lā̤ gă-hé̤ṳk (家畜), sê ké̤ṳk nè̤ng sùng-huá (馴化), â̤ siăh sê̤ṳ-lâiu, săng-giāng iâ iù nè̤ng kóng-cié gì dông-ŭk.

Nēu-lôi gì gă-hé̤ṳk, cṳ̆-ngṳ̄ gó̤ gă-kìng (家禽). „Giĕ-tàu-săng“ cī bĭh sṳ̀ diē-sié, giĕ cêu-sê gă-kìng。

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu Siŭ-gāi

  1. 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10. 110.