Gĕ̤h (挌)[Ció 1], bô hô̤ lā̤ Hiéng (㒈), Câng (鏨)[Ció 2], sê siŏh bĭh ŭk-lī dông-cáuk: kĕk chiū gâe̤ng chiū-dăng gì lĭk-liông găk kŭng-ké diē-sié ciŏng nó̤h tiāng-kŭi (捵開).

Gĕ̤h siŏh

Gái Ché̤ṳ

Siŭ-gāi

Gâe̤ng "Gĕ̤h" "Hiéng" "Câng" Iā Chiông gì

Siŭ-gāi
  • Lŭk (繂), mò̤ giòng-diêu lĭk-ké, sê chīu-bié, chīu-tōi chuŏ-chuŏ gì hók-dô (幅度) iā duâi, chiông gōng lŭk lìu-sĭng-tùi (流星錘)
  • Dâi (逮), hióng lā̤ siŏh biĕh mŭk-biĕu dâi; sṳ̆k-ngṳ̄-uâ gōng "lèng-ngēng-hŏk (龍眼核) káng nè̤ng dâi", cêu-sê Dṳ̆ng-guók báe̤k-huŏng nè̤ng gōng gì "看人下菜"
  • Kē̤ (抾)[1], dâe̤ng-cáuk mò̤ sié-nó̤h lĭk-ké
  • Lĭu (丟), kĭng-kĭng lĭu; gŏ̤-ièu chióng: "Siŏh-lăk gāng-lāng lĭu-guó-kă̤ (蜀粒橄欖丢過溪)"
  • Diăh (擲), diăh gì nó̤h mâ̤ dâe̤ng, pī-ê̤ṳ gōng diăh dàu-cī (骰子), diăh gáu iā gê̤ṳng gì ôi-ché̤ṳ
  • Siáng[Ció 3], hióng dê-dău (地兜) hĕ̤k-chiā dó̤h siáng guó

Bék-gì Dâe̤ng-cáuk

Siŭ-gāi

Muōi-ció

Siŭ-gāi
  1. Giòng-diêu lĭk-ké. Mìng-âu ô gōng "ĕ̤h". Pī-ê̤ṳ gōng "ĕ̤h guó".
  2. Giòng-diêu lĭk-ké. "Câng" buōng-sĭng iâ ô chĕ̤k (鑿), káik (刻), sāi tùi (錘) ká (㪣) gì é-sé̤ṳ.
  3. Găk Īng-tái, Mìng-chiăng â̤ gōng.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 江蘇教育出版社. 1998. 423. 
Wikimedia Commons diē-sié ô gâe̤ng Gĕ̤h ô-găng-guó gì nô̤i-ṳ̀ng.