Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Dăng-ngāng (單眼), cêu-sê nâ ô siŏh-biĕng mĕ̤k-ciŭ ché̤ṳ â̤ diŏh nó̤h[1]. Dăng-ngāng gì nè̤ng, kō̤-nèng săng lŏ̤h-lì cêu-sê cūng-kuāng, kō̤-nèng sêu-siŏng hĕ̤k-chiā bâng kó̤ biéng-siàng cūng-kuāng.

Dăng-ngāng gì nè̤ng ké̤ṳk giéu lō̤ dăng-ngāng-sê (單眼視). Cī-bĭh sṳ̀ cê-miêng gì é-sê̤ṳ, sê nâ sāi siŏh-biĕng mĕ̤k-ciŭ ché̤ṳ nó̤h. Bàng-uâ diē-sié lâng-cṳ̄ng é-sê̤ṳ dŭ ô nè̤ng gōng.[1]

Dăng-ngāng gì ĭng-hṳ̀ng, hô̤ lā̤ dŭk-ngāng-lṳ̀ng (獨眼龍). Gă-siông lṳ̀ng cê, cêu-sê gōng hī-ciáh nè̤ng iā bá lāu. Lĭk-sṳ̄-siông tàu siŏh-ciáh ké̤ṳk gó̤ „dŭk-ngāng-lṳ̀ng“ gì, sê Dòng-dièu muăk-nièng gì Lī Káik-ê̤ṳng (李克用), guăng bái Ò̤-dŭng Ciék-dô-sê̤ṳ (河東節度使), hiĕu-ṳ̄ng siêng-ciéng (驍勇善戰). Â-dāu Nĭk-buōngLṳ̆k-ó̤ (陸奧) Dâi-mìng (大名) Ĭ-dăk Céng-cŭng (伊達政宗) iâ ô cī-bĭh chĭng-hô̤. Bók-guó bàng-siòng-găng, dăng-ngāng-lṳ̀ng cī-bĭh sṳ̀ iâ dò̤ lì chié-kă̤[1]

Má nè̤ng gì sèng-âu gó̤ dăng-ngāng-cĭ (單眼姕)[1]

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 1.2 1.3 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10. 62.