Băh-guōi
Băh-guōi (白粿) sê Hók-gióng gì siŏh cṳ̄ng siēu-siăh, găk Hók-ciŭ, Nìng-dáik gâe̤ng Buò-dièng dŭ ô. Cŭ-uái gì nè̤ng có̤ nièng có̤ cáik dŭ â̤ siăh băh-guōi, iâ sê sáe̤ng ké̤ṳk bèng-iū hĕ̤k-ciā chĭng-chék.
Băh-guōi sê kĕk găng-mī có̤ gì. Sĕng kĕk cūi ciŏng găng-mī céng lâ, gái dò̤ ĕng chuŏi-sòng diē-sié chŭi sṳ̆k. Chŭi sṳ̆k ī-hâiu, ĕng kô diē-sié cṳ̆ng lâ, cṳ̆ng gì sèng-âu gă nék-giāng huă-sĕng-iù diē kó̤. Dăng ciŏng ĭ téng hī diē-sié bĕk chók lì, kĕk chiū chŏ̤ siàng dòng-dòng-sék.
Băh-guōi â̤ dé̤ṳng chā lā̤ siăh, iâ â̤ dé̤ṳng cṳ̄ lā̤ siăh. Chā băh-guōi ék-buăng diŏh kĕk tòng.
Ô gì ngôi-dê nè̤ng â̤ ciŏng băh-guōi gâe̤ng nièng-gŏ̤ hông siŏh dŏi kó̤. Gì-sĭk băh-guōi gâe̤ng nièng-gŏ̤ mâ̤ siŏh iông, Hók-ciŭ nè̤ng gó̤ nièng-gŏ̤ hô̤ lā̤ diĕng-guōi.