Lā̤-bái-sé

(Iù Bái-sé dêng-hióng lì gì)

Lā̤-bái-sé (禮拜四) iâ hô̤ lā̤ bái-sé (拜四), sê siŏh sĭng-gĭ dâi-dŏng gì siŏh nĭk, cī bái-săng gâe̤ng bái-ngô dâi-dŏng gì hī siŏh nĭk.

Bái-sé gô-dā̤ hô̤ lā̤ mŭk-iêu-nĭk (木曜日), gĭng-dáng Nĭk-buōng gâe̤ng Dièu-siēng gó sê ciŏng-uâng gó gì.

Găk gĭ-dók-gáu gì ùng-huá diē-sié, siông-dá̤ diŏh bái-sé cháung-cáuk chók nĭk-tàu, nguŏk gâe̤ng tiĕng gà̤-lēng gì gáuk cṳ̄ng sĭng-sĭng. «Séng-gĭng» „Cháung-sié-gé“ gì tàu siŏh ciŏng sê ciŏng-uâng gōng gì:

14Siông-dá̤ gōng: "Tiĕng siông diŏh ô săng guŏng hiêng chók, hŭng-biék nĭk-dŏng màng-buŏ, diâng sé̤ṳ sì, gé nièng nĭk. 15Ciă guŏng diŏh tiĕng-dīng â̤ ciéu lŏ̤h dê lā̤." Cêu ô ciŏng-uâng.16Siông-dá̤ cô̤ lâng ciáh duâi guŏng: duâi gì guāng nĭk-dŏng, sá̤ gì guāng màng-buŏ; iâ cô̤ hṳ̄ sâ̤ gì sĭng.17Siông-dá̤ bà̤-buó ciă guŏng diŏh tiĕng siông, ciéu lŏ̤h dê lā̤.18Â̤ guāng-lī nĭk màng, hŭng-biék guŏng áng. Siông-dá̤ káng ciŏng-uâng sê hō̤.19Ô màng-buŏ, ô nĭk-dŏng, cuòi sê dâ̤ sé nĭk.