Siông Nìng
Siông Nìng (尚寧, 1564 n. - 1620 n. 10 ng. 24 h.) sê Liù-giù-guók gì dâ̤ 16 dâi guók-uòng, 1589 nièng gáu 1620 nièng câi-ôi.
Ĭ sê Siông Īng gì niè-sái. Siông Īng bâng-sī mò̤ giāng, cêu iù niè-sái Siông Nìng dĕng-gĭ. 1609 nièng, Nĭk-buōng chĭng-liŏh Liù-giù, ciŏng ĭ niăh kó̤. Gáu-muōi-lāu ĭng-ôi Mìng-dièu gì ák-lĭk, mò̤-niĕ-ài găk 1611 nièng ciŏng ĭ bóng diōng chió. Bók-guó Nĭk-buōng gó dĕk-lìng-é làu buô-dôi gáng-sê Liù-giù gì céng-dê, téng cī sèng-âu kăi-sṳ̄ Liù-giù găk céng-dê gà̤-dēng diŏh tiăng Nĭk-buōng gì chói.
Siông Nìng sī lō̤ ī-hâiu, giéng-gáe̤k mò̤ méng kó̤ giéng ĭ gì cū-cŭng, ng-gâe̤ng cĭ sèng gì guók-uòng muài diŏh siŏh dŏi, ciŏng cê-gă gì sĭ-tā̤ muài diŏh Puō-tiĕng Gĭk-lŏ̤h-lìng diē-sié.