Sông-dê Huòng-dá̤
Sông-dê Huòng-dá̤ (順治皇帝, Muāng-ciŭ-ngṳ̄: ᡳᠵᡳᠰᡥᡡᠨ
ᡩᠠᠰᠠᠨ
ᡥᡡᠸᠠᠩᡩᡳ, 1638 n. 3 ng. 15 h. - 1661 n. 2 ng. 5 h.), miàng Hók-lìng (福臨, ᡶᡠᠯᡳᠨ), sê Muāng-chĭng gì dâ̤ 2 ciáh huòng-dá̤, iâ sê Muāng-chĭng diē Guăng ī-hâiu gì tàu ciáh huòng-dá̤. 1643 nièng gáu 1661 nièng câi-ôi, nièng-hô̤ Sông-dê (順治).
Ĭ nòng-bâ Huòng Tái-gĭk sī lō̤ ī-hâiu dĕng-gĭ, hī sèng-âu ĭ nâ 6 huói, iù ĭ gă-gă Dŏ̤-ī-gūng ché̤ṳ-lī dâi-gié. 1644 nièng, Mìng-dièu duâi luâng, Ngù Săng-gié bóng Muāng-chĭng bĭng diē Săng-hāi-guăng. Sông-dê ciŏng siū-dŭ buăng gáu Sông-tiĕng-hū (gĭng-dáng gì Báe̤k-gĭng). 1650 nièng, Dŏ̤-ī-gūng sī diŏh Muāng-ciŭ, ĭ kăi-sṳ̄ chĭng-céng.
1661 nièng, Sông-dê diŏh buáng-màng-săng-găng săng-mŭk-siŏh-sì bâng-sī, hī sèng-âu ĭ nâ 24 huói, miêu-hô̤ Sié-cū (世祖), ié-hô̤ Ciŏng-huòng-dá̤ (章皇帝). Ĭ gì giāng Hièng-iék dĕng-gĭ. Áng guăng-huŏng gì gōng-huák, Sông-dê sê chók-dâu sī gì, bók-guó mìng-găng ô Sông-dê cāu kó̤ Ngū-dài-săng chók-gă có̤ hù-siông gì gōng-huák, gáu gĭng-dáng gó mâ̤ hiēu cuòi sê-ng-sê cĭng gì.