Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Kié-dâ̤ (契弟) hĕ̤k-ciā kié-gŏ̤ (契哥) sê cī nàngdùng-séng-liông. Găk Hók-ciŭ-uâ diē-sié, kié-dâ̤ iâ sê siŏh cṳ̄ng iā ng-hō̤ tiăng gì má nè̤ng uâ. „Iā kié-dâ̤“ ô „iā ngiák“, „có̤-kiĕng“ cī siŏh lôi gì é-sé̤ṳ.

Kié-dâ̤ ciā sṳ̀ gì Háng-cê sê „契弟“, diŏh Muāng-chĭng sèng-âu «È̤ng-làu-máe̤ng» diē-sié gì dâ̤ 9 huòi ô chók-hiêng ciā sṳ̀. „契弟“ cī 2 cê gó ô „nêng gì ĭ-diê“ gì é-sé̤ṳ, bók-guó diŏh tĕ̤k „kié-diê“, mâ̤ sāi tĕ̤k „kié-dâ̤“. Bàng-siòng sāi gì sèng-âu ng-tĕ̤ng sāi dâng, nâ mò̤ nè̤ng găng-huō â̤ cĕ̤ng.