Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Kă-âu-dăng

Kă-âu-dăng (骹後𩨑), bô hô̤ lā̤ âu-dăng[1], sê nè̤ng sĭng-tā̤ gì siŏh ciáh buô-ôi, cêu sê gâe̤ng kă-tōi-giāng lièng diŏh siŏh-dŏi gì hī ciáh dê-huŏng.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 李如龍. 福州方言詞典. 1994. 5.