Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Huăng-giāng (番囝) sê Hók-ciŭ-nè̤ng dó̤i ngôi-guók-nè̤ng gì chĭng-hŭ. Ék-buăng nâ ciŏng săng gì mâ̤ chiông Ā-ciŭ-nè̤ng (ŭ-cṳ̄ng-nè̤ng hĕ̤k-ciā băh-cṳ̄ng-nè̤ng) gì ngôi-guók-nè̤ng hô̤ lā̤ „huăng-giāng“.

Bô hô̤ lā̤ ngôi-guók-giāng. Ngiê-dāu-nè̤ng ciā sṳ̀ iâ â̤ dò̤ lì gōng ngôi-guók gì nè̤ng.

Găk Hók-ciŭ-uâ diē-sié ô iā sâ̤ miàng-cê dái „huăng-giāng“ hĕ̤k-ciā „huăng“ gì nó̤h, chiông huăng-giāng-sṳ̀, huăng-sṳ̀, huăng-siông, huăng-kê, huăng-siŏh-liù, huăng-ciĕu, huăng-cièng-giāng dēng dēng. Ciŏng-uâng gì nó̤h găk gô-dā̤ dŭ mò̤, dŭ sê téng să̤-huŏng guók-gă diòng diē lì gì.