Huáng-ngṳ̄
Huáng-ngṳ̄ (梵語) sê Gū Éng-dô gì siŏh cṳ̄ng ngṳ̄-ngiòng. Éng-dô-gáu gâe̤ng Hŭk-gáu gì iā sâ̤ gĭng-diēng dŭ sê kĕk Huáng-ngṳ̄ siā gì. Gĭng-dáng ī-gĭng mò̤ nè̤ng kĕk ĭ có̤ cê-gă gì mū-ngṳ̄ lāu, bók-guó sié-gái gà̤-dēng gó ô chă-bók-dŏ̤ 1 uâng ciáh nè̤ng gōng ciā uâ gōng mâ̤ ngài.
Huáng-ngṳ̄ | |
---|---|
संस्कृतम् | |
Tĕ̤k-ĭng | [sə̃skɹ̩t̪əm] |
Sāi-ê̤ṳng dê-kṳ̆ | Éng-dô, Bangladesh, Nepal, Sri Lanka |
mū-ngṳ̄ sāi-ê̤ṳng-ciā | 14,135 (Éng-dô, 2001 nièng) |
ngṳ̄-hiê |
Indo-European
|
ùng-cê hiê-tūng | Huáng-ùng |
Guăng-huŏng dê-ôi | |
guăng-huŏng ngṳ̄-ngiòng | Éng-dô |
ngṳ̄-ngiòng dâi-mā | |
ISO 639-1 |
sa |
ISO 639-2 |
san |
ISO 639-3 |
san |