Hiók-chiă (歇車)[1], sê sāi-chiă-gì tì-gṳ̆ng gì siŏh bĭh gău-tŭng gâe̤ng siŏng-ngiĕk hŭk-ô.

Ó̤-muòng hiók-chiă gì ôi-ché̤ṳ

Gái Ché̤ṳ

Siŭ-gāi

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 江蘇教育出版社. 1998. 422. 
Wikimedia Commons diē-sié ô gâe̤ng Hiók-chiă ô-găng-guó gì nô̤i-ṳ̀ng.