Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Giĕ-gē̤ng

Giĕ-gē̤ng, bô gó̤ giĕ-gáe̤k, cêu-sê gē̤nggiĕ. Giĕ-gē̤ng gì tàu gà̤-dēng ék-buāng dŭ ô giĕ-gói (雞髻)[1]:110. Kī-ngô-găng-cā, giĕ-gē̤ng â̤ duâi-giéu. Giĕ-gē̤ng ék-buāng dŭ â̤ sŏng-páh, gó-chṳ̄ kō̤-ī dò̤ kó̤ dáiu-giĕ (闘雞).

Giĕ-gáe̤k chiĕu (𤞚) kó̤, hô̤ chiĕu-giĕ-gáe̤k. Nàng-gái guó sáik kó̤-lāu, iâ â̤-sāi gó̤ ĭ chiĕu-giĕ-gáe̤k.[1]:49

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10.