Diāng-bă (鼎巴), bô hô̤ lā̤ Buông-bă (飯巴)[1], sê cṳ̄-buông gì sèng-âu tiék tiék-dâing (鐵𠕆) găk guŏ-guŏ gà̤-dēng gì hī-sâ̤ buông, kāu-gāng iā gīng-kiéu (緊糗).

Diāng-bă

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 江蘇教育出版社. 1998. 310.