Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Chāu-nè̤ng-giāng

Chāu-nè̤ng-giāng (草儂囝)[1] , sê siŏh lôi iā chiông nè̤ngnó̤h, sāi chāu hà chiàng, sèu ĕng chèng diē-sié, dò̤-lā̤ hiáh cēu-giāng.

Gái ché̤ṳ

Siŭ-gāi

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 南京: 江蘇教育出版社. 1998年. 175頁. 
Wikimedia Commons diē-sié ô gâe̤ng Chāu-nè̤ng-giāng ô-găng-guó gì nô̤i-ṳ̀ng.