«Cūi-hū» (水滸), bô hô̤ «Cūi-hū diông» (水滸傳), sê Dṳ̆ng-guók gì siŏh buô gū-diēng siēu-siók, chă-bók-dŏ̤ sê găk Mìng-dièu chĕ̤-gĭ chók-hiêng gì. Mò̤ siā cáuk-ciā, gó-chṳ̄ mâ̤ báik siā cṳ̆ gì dó̤-dā̤ sê diê-nè̤ng.

Cūi-hū

Ciā cṳ̆ gōng gì sê Báe̤k-sóng muăk-gĭ Dièu Gái, Sóng Gŏng dēng dēng 100 gūi ciáh nè̤ng ké̤ṳk nè̤ng páuk-hâi, cāu gáu Liòng-săng cê̤ṳ-ngiê, huák-diēng iā giòng-duâi, có̤i-cṳ̆ng hióng huòng-dá̤ dàu-hòng, dó̤i-chiū huòng-dá̤ páh gáuk-dó̤i nùng-mìng-gŭng gì gó-sê̤ṳ. Găk lĭk-sṳ̄ diē-sié cĭng gì ô Sáe̤ng Gŏng ciā nè̤ng, bók-guó «Cūi-hū» diē-sié gì gô-sê̤ṳ sê biĕng gì, găk lĭk-sṳ̄ siông ùng-ciòng mò̤ ciā dâi.

«Cūi-hū» gâe̤ng «Să̤-iù-gé», «È̤ng-làu-máe̤ng», «Săng-guók Iēng-ngiê» cà̤ hô̤ lā̤ „Sé-dâi mìng-cé̤ṳk“.