Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Cĭ-bā̤ kēu

Cĭ-bā̤[1], [1], ciáng-sék miàng-cê hô̤ lā̤ ĭng-dô̤ (陰道), sê nṳ̄-gáisĕng-sĭk-ké. gì sèng-âu, nàng-gáibá-bá iù cĭ-bā̤ cháh diē kó̤. Cĭ-bā̤ gà̤-dēng ô siŏh ciáh dé-dé hô̤ lā̤ ĭng-dé, sĕng̤-lī giék-gău gâe̤ng nàng-gái gì bá-bá chă-bók-dŏ̤, ô gì nṳ̄-gái gì ĭng-dé sêu diŏh chié-gék iâ â̤ buŏk-kī.

Cĭ-bā̤ iâ sê nṳ̄-gái nguŏk-gĭng gì sèng-âu gĭng-háik bà̤ chók gì dê-huŏng, gâe̤ng săng-giāng gì sèng-âu niè-giāng chók lì gì dê-huŏng. Cĭ-bā̤ gì gà̤-dēng sê niêu-dô̤, dò̤ lā̤ bà̤ niêu.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10. 317.