Giū-mī-chŏng
Giū-mī-chŏng (Chṳ̆ng-sìng-ngṳ̄:
Gŏng-gé̤ṳ «Mìng-sṳ̄» gì gé-cāi, 1372 nièng, Liù-giù-guók Dṳ̆ng-săng-uòng Chák-dô hióng Mìng-dièu dièu-góng. Hī sèng-âu Liù-giù gié-sŭk iā lŏ̤h-hâiu, Ciŏ Nguòng-ciŏng cêu puái Hók-gióng-nè̤ng 36 sáng kó̤ Liù-giù diêu. Cī siŏh dêng nè̤ng cêu sê Mìng-ìng Săng-sĕk-lĕ̤k-sáng. Ĭ-gáuk-nè̤ng găk Liù-giù gióng-lĭk Giū-mī-chŏng lì diêu.
Gĭng-dáng Giū-mī-chŏng ī-gĭng mò̤ lāu. 1992 nièng, Hók-ciŭ-chê dó̤i-chiū Nā-bá-chê diŏh Giū-mī-chŏng gì nguòng-cī gióng-lĭk Hók-ciŭ-huòng, lì gé-niêng cī siŏh dâung lĭk-sṳ̄.