Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Giòng Mŭk-gŏng (強木根, 1931 nièng  – 2006 nièng [1][2]), Hók-ciŭ-nè̤ng, Mìng-chái să-âu[1][2]. Iâ sâ̤ nè̤ng gó̤ ĭ „Mŭk-gŏng-să“[2]. Ĭ chăng-ṳ̀ cháung-sĭng băh-gūi-cṳ̄ng chái, diē-sié dék chók-miàng gì sé uāng chái sê Săng-sĭ Puâng Cău-giĕ (三絲伴糟雞), Dâng-cău Hiŏng-lòi-piéng (淡糟香螺片) Giĕ-tŏng Chuăng Hāi-pâung (雞湯汆海蚌[註 1]), Hói-chói Cĭng-ciŏ-pâu (翡翠真珠鮑)[1]. Dṳ̀ lā̤ cī sâ̤ chái, ĭ cṳ̄ cêng bá gì, gó ô cău-muàng, dēng-dēng.

Bê-ciō Siŭ-gāi

  1. Chuăng (汆)[3][4], cêu-sê ĕng gūng-tŏng lā̤ cṳ̆ lâ. Iâ ô nè̤ng tĕ̤k „mê“[4].

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu Siŭ-gāi

  1. 1.0 1.1 1.2 李白蕾. 强木根:闽菜泰斗身怀绝技. 福州日报 (福州新闻网). 2009-09-15 [2019-06-15]. (nguòng-sṳ̄ nô̤i-ṳ̀ng còng-dŏng diŏh 2019-06-15). 
  2. 2.0 2.1 2.2 许艺民. 闽菜国宝级大师强木根——亦师亦父 桃李满天下. 东南快报 (新浪新聞). 2006-07-19 [2019-06-15]. (nguòng-sṳ̄ nô̤i-ṳ̀ng còng-dŏng diŏh 2019-06-15). 
  3. 趙麟斌. 福州話實用字典. 1. 上海: 上海辞书出版社. 2015. ISBN 9787532643271. 
  4. 4.0 4.1 秋灯. 从“氽”的福州话读音说起. 东南快报 (东南网). 2013-08-05 [2019-06-15].