Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Hà-dêu (𢱈䅢)

Gō̤ (藁), sê cī dêu, măh, ngṳ̆k-mī dēng-dēng huò-buōng-kuŏ (禾本科) nùng-cáuk-ŭk (農作物) sìng-sṳ̆k (成熟) tuák-lăk (脫粒) cĭ-hâiu diông-giâ gì kĕng-iĕk (莖葉) buô-hông. Gì-dṳ̆ng, dêu gì gō̤ gó̤ hà-dêu (𢱈䅢)[1]:128, siēu-măh gì gō̤ gó̤ măh-gō̤ (麥藁)[1]:196

Uòng-muài (黃麻) kó̤ puòi giéu muài-gō̤ (麻藁), tù-muòi diē-sié páu lâ â̤ có̤ séng[1]:213.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 1.2 李如龍. 福州方言詞典. 1994.