Chēng-chiū-sĭng
Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。
Chēng-chiū-sĭng (筅帚星) iâ hô̤ lā̤ sáu-chiū-sĭng (掃帚星)[1]:255 hĕ̤k-ciā uói-sĭng (彗星), sê cī siŏh lôi sìng-hông sê bĭng gâe̤ng siŏh gì tái-iòng-hiê siēu tiĕng-tā̤. Ĭ hióng tái-iòng gì huŏng-hióng ông-dông gì sèng-âu â̤ bóng chók cūi-cĭng-ké, káng guó kó̤ iā chiông chēng-chiū, gó-chṳ̄ hô̤ lā̤ „chēng-chiū-sĭng“.
Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu
Siŭ-gāi- ↑ 李如龍. 福州方言詞典. 1994.