Duâi-bùng-tàu

(Iù Bùng-tàu duâi dêng-hióng lì gì)

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Duâi bùng-tàu (大房頭)[1], cêu-sê gōng siŏh-ciō bùng-tàu iā duâi, nè̤ng sâ̤[1]:233, ô cièng, ô miàng-uóng, gó sié-dâi siŏng-diòng. Iâ â̤-sāi gōng duâi-bùng (大房), duâi-ciō (大主)[2]:83, duâi ciō-cê (大主字), duâi chió-diē (大厝裡)[2]:83, duâi gă-buák (大家鉢), hĕ̤k-chiă gōng „bùng-tàu duâi[1]:233“ „bùng-tàu cêng duâi“.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 1.0 1.1 1.2 馮愛珍. 福州方言詞典. 現代漢語方言大詞典・分卷. 江蘇教育出版社. 1998. 
  2. 2.0 2.1 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994.10.