Miêng-bău
Miêng-bău (麵包), bô hô̤ lā̤ Bău (包)[1], sê siŏh bĭh ké̤ṳk nè̤ng siăh gì nó̤h, sèu-sèu iù miêng-hūng (麵粉), siēu-măh (小麥), cūi gâe̤ng nèng (𬂌) cū-siàng.
Gái ché̤ṳ
Siŭ-gāi- Mŏ̤-mŏ̤ (饃饃)
Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu
Siŭ-gāi- ↑ 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 南京: 江蘇教育出版社. 1998年. 166頁.
Wikimedia Commons diē-sié ô gâe̤ng Miêng-bău ô-găng-guó gì nô̤i-ṳ̀ng. |