Duâi-bò̤

(Iù Dék-chă̤ dêng-hióng lì gì)

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Duâi-bò̤ (大婆)[1]:85[2], cṳ̆-ngṳ̄ gó̤ dék-chă̤ (嫡妻). Gā-sṳ̄ gōng siŏh-ciáh nè̤ng ô duâi-sá̤-bò̤, huòi găk lā̤-cié (禮制) gà̤-dēng gâe̤ng lâu-gŭng bàng-dēng gì lâu-mă cêu-sê duâi-bò̤.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

Siŭ-gāi
  1. 李如龍. 福州方言詞典. 1994. 
  2. 馮愛珍. 福州方言詞典. 現代漢語方言大詞典・分卷. 江蘇教育出版社. 1998.