Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Uô-guōi (芋粿) sê Hók-gióng gâe̤ng Dài-uăng gì siŏh cṳ̄ng siēu-siăh, iâ sê Hók-ciŭ diòng-tūng gì siŏh cṳ̄ng dĕk-sáik siēu-siăh. Ĭ sê kék sŭk-mī gâe̤ng có̤ gì, gó-chṳ̄ hô̤ lā̤ „uô-guōi“.

Uô-guōi gì có̤-huák săng ciŏng-uâng: ciŏng sŭk-mī ĕng cūi diē-sié céng, gái muài siàng ciŏng; dāng gái gâe̤ng chiák guó gì , huă-sĕng, muài, sièng kĕk siŏh dŏi, ĕng chuŏi-sòng diē-sié chŭi sṳ̆k; có̤i muōi siók nâung-nâung déng, gĕ̤h diāng diē-sié kó̤ .

Cá chók lì gì uô-guōi, puòi sê gĭng-uòng gì sáik, ngiê-dāu sŭ, diē-sié bô niōng bô iú, ê mò̤ ngài. Hók-ciŭ nè̤ng cĭng sèu ciŏng uô-guōi gâe̤ng diāng-biĕng-gù, nṳ̆k-cé̤ṳk, ák-gĕng-cé̤ṳk hĕ̤k-ciā dâu-ciŏng cī siŏh lôi cà̤ siăh.