Háng-Câung ngṳ̄-hiê

(Iù Háng-Câung Ngṳ̄-hiê dêng-hióng lì gì)

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Háng-Câung ngṳ̄-hiê
Dê-lī
hŭng-buó
Dĕ̤ng-ā, Nàng-ā, Dĕ̤ng-nàng-ā
Ngṳ̄-hiê hŭng-lôi Sié-gái ciō-iéu ngṳ̄-hiê
Cū-ngṳ̄ Nguòng-sṳ̄ Háng-Câung-ngṳ̄
Hŭng-ciĕ

40 ciáh hŭng-ciĕ, bău-guák:

ISO 639-2 / 5 sit
Linguasphere 79- (phylozone)
Glottolog sino1245
ciō-iéu hŭng-ciĕ:

Háng-Câung ngṳ̄-hiê (漢藏語系) sê ngṳ̄-ngiòng-hŏk gă áng Puō-hiê Hŭng-lôi-huák (譜系分類法) huăh-hŭng gì siŏh cū ngṳ̄-gùng, dáng-sê huăh-hŭng gì hìng-sék iā să̤. Cī ciáh ngṳ̄-hiê cé-ciēu bău-hàng Háng-ngṳ̄ gâe̤ng Câung-Miēng ngṳ̄-cŭk (藏緬語系), gâe̤ng-cūng ô iók 400 cṳ̄ng ngṳ̄-ngiòng, cuō-iéu hŭng-buó găk Dṳ̆ng-guók, Miēng-diêng, Éng-dô, Nepal, Bhutan, Bangladesh dēng-dēng Ā-ciŭ gáuk guók, dê-kṳ̆. Áng sāi gì nè̤ng gì să̤ ciēu kó̤ sáung, sê dâ̤ nê duâi ngṳ̄-hiê, nâ bī Éng-Ĕu ngṳ̄-hiê (印歐語系) ciēu.