Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Ṳ̆-săng (于山) sê Hók-ciŭ Gū-làu-kṳ̆ gì siŏh ciáh săng, ô 52.2 hī māng gèng, miêng-cék ô 11.9 gŭng-kīng.

Gô-dā̤ nè̤ng gōng diŏh Ciéng-guók sĭ-gĭ hī sèng-âu, ô siŏh ciáh miàng-cê hô̤ lā̤ Ṳ̆-uŏk (于越) gì mìng-cŭk diêu diŏh cŭ-uái, gó-chṳ̄ hô̤ ciā miàng-cê. Háng-dièu gì sèng-âu, Gāu-siĕng-gŭng diŏh cŭ-uái liêng-dăng, gó-chṳ̄ iâ hô̤ lā̤ „Gāu-siĕng-săng“ (九仙山). Áng Muāng-chĭng Lìng Hŭng (林楓) gì «Sṳ̀ng-siàng kō̤-gṳ̄ liŏh» (榕城考古略) īng «Mìng-dṳ̆ng-gé» (閩中記) gì gōng-huák: „Uŏk-uòng diŏh ciā săng bâing ciū-sĭk bâing gāu nĭk, gó-chṳ̄ bô hô̤ lā̤ Gāu-nĭk-săng.“ (越王九日燕集兹山,故又曰九日山 / Uŏk-uòng gāu nĭk iéng-cék ciā săng, gó iêu iók Gāu-nĭk-săng.)

Ṳ̆-săng gâe̤ng Bìng-săng, Ŭ-săng cà̤ hô̤ lā̤ „Săng-săng“. Ṳ̆-săng gà̤-dēng ô Băh-ták, buō-săng-cĭng-siá (補山精舍), Chék-gŭng-sṳ̀ (戚公祠), Dâi-sê̤ṳ-dâing (大士殿), mò̤-ngà-dà̤-káik (摩崖題刻) dēng dēng iā sâ̤ gū-cék.