Mìng-mêng Huòng-dá̤

Mìng-mêng Huòng-dá̤ (明命皇帝, Uŏk-nàng-ngṳ̄: 𤤰明命 (Vua Minh Mạng), 1791 nièng 5 nguŏk 25 hô̤ – 1841 nièng 1 nguŏk 20 hô̤), miàng Uōng Hók-giēu (阮福晈 (Nguyễn Phúc Kiểu)), nguòng-miàng Uōng Hók-dāng (阮福膽 (Nguyễn Phúc Đảm)), sê Uŏk-nàng Uōng-dièu gì dâ̤ 2 ciáh huòng-dá̤, 1820 nièng gáu 1841 nièng câi-ôi.

Mìng-mêng Huòng-dá̤

Câi-ôi gì sèng-âu chĭng-liŏh Lō̤-uŏ gâe̤ng Gāng-puŏ-câi, iâ gâe̤ng Tái-guók huák-sĕng guó ciéng-cĕng. Ĭ ngièng-lâ̤ páh-ák gĭ-dók-gáu, gó-chṳ̄ hī sèng-âu să̤-huŏng guók-gă gì nè̤ng iā nô ĭ. Sī lō̤ ī-hâiu, miêu-hô̤ hô̤ lā̤ Séng-cū (聖祖), ié-hô̤ hô̤ lā̤ Ìng-huòng-dá̤ (仁皇帝).