Cié-cáu (祭灶) sê Dĕ̤ng-ā gì siŏh ciáh diòng-tūng cáik-nĭk, ék-buăng diŏh nùng-lĭk gì sĕk-nê-nguŏk niék-săng gáu niék-sé cĭ găng. Muōi siŏh nièng gì nièng-dā̤, muōi siŏh chió gì cáu-gŭng cáu-mā â̤ siông-tiĕng hióng ngṳ̆k-huòng-dâi-dá̤ huói-bó̤ siŏh hâ cī siŏh chió nè̤ng cī siŏh nièng có̤ gì hō̤ dâi gâe̤ng ngài dâi, gó-chṳ̄ cáu-gŭng cáu-mā siông-tiĕng gì sèng-âu dŭ diŏh gṳ̆ng siŏh gṳ̆ng, niông ĭ dō̤ gōng nék-giāng hō̤ uâ.

Cáu-gŭng (iêu) gâe̤ng cáu-mā (cō̤)

Hók-ciŭ-nè̤ng cié-cáu ô „guăng săng mìng sé kuóh-dà̤ ngô“ (官三民四曲蹄五) gì gōng-huák. Cêu sê gōng, có̤-guăng-gì diŏh niék-săng gṳ̆ng, báh-sáng diŏh niék-sé gṳ̆ng, kuóh-dà̤ diŏh niék-ngô gṳ̆ng.